Họ cùng nhau đi ăn một bữa, Nguyên Lương mời Quý Tu Thành cùng đi thăm trường của mình.
“Em không giỏi giao tiếp với mọi người, nên trong đại học không có nhiều bạn, nhưng những người bạn cùng phòng rất tốt, rất chăm sóc em.” Nguyên Lương trình bày giấy tờ với bảo vệ trường: "Có một thời gian em rất lo âu, thầy tư vấn tâm lý đã khuyên em nên tham gia nhiều hoạt động… Cuối cùng em còn đạt giải đấu vật trong khóa.”
“Ừ, Cục cảnh sát cũng có phòng tập, có thời gian có thể đi tập.” Quý Tu Thành nắm tay Nguyên Lương: "Để anh xem anh đã bỏ lỡ những năm tháng thanh xuân của em như thế nào.”
“Chứng mất ngủ của em bắt đầu từ cấp ba, thỉnh thoảng, đến khi vào đại học em mới biết mình bị suy nhược tâm lý. Em còn nghĩ mình sẽ trở thành như mẹ… May mà không phải thế.” Nguyên Lương dẫn Quý Tu Thành vào tòa nhà giảng dạy: "Em vẫn có chút hy vọng về cuộc sống, lúc học cấp ba em chỉ muốn trốn thoát khỏi đó, còn lúc đại học lại là mục tiêu để bước ra ngoài… Em muốn chạy trốn nhưng lại không thể rời bỏ bà ấy, nên mới chọn chuyển công tác.”
“Anh đã nói chuyện đơn giản với bác sĩ tâm lý về những gì anh biết về em, bác sĩ khuyên rằng, em cần phải chia sẻ nhiều hơn…” Quý Tu Thành xoa đầu Nguyên Lương: "Anh rất vui khi em sẵn lòng nói những điều này với anh.”
“Những năm qua e, không có ai để tâm sự hết.”
“Sau này, tất cả những khổ sở, nỗi buồn và niềm đau của em, đều phải nói cho anh biết. Thay vào đó anh sẽ trả lại cho em càng nhiều niềm vui, hạnh phúc và tình yêu hơn, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play