“Làm sao chuyện lại trở nên như vậy được?” Uông Dương Minh bàng hoàng khi nghe tin.
Những hộ gia đình cố chấp không chịu dời đi đó lại đồng ý ư? Chỉ cần nhắc đến tên Vân Tranh là họ đồng ý ngay sao?
Như thể vừa nghe một câu chuyện thần thoại ngoài đời thực, Uông Dương Minh ngơ ngác trong vài phút, sau đó mới lấy lại bình tĩnh và tiếp tục hỏi kỹ càng hơn.
“Anh chắc chắn họ không có yêu cầu gì khác? Chỉ cần người chịu trách nhiệm là Vân Tranh, họ sẽ dọn đi à?”
“À… Cũng có vài yêu cầu.” Cấp dưới ở đầu dây bên kia tỏ ra rất hiểu sự ngạc nhiên của ông ta. Vì ngay khi nhận được tin, phản ứng của anh ta cũng chẳng khác Uông Dương Minh là mấy. Thậm chí, anh ta còn ngạc nhiên hơn. Dù gì thì những lãnh đạo như Uông Dương Minh chỉ nghe nói những hộ dân này khó tính, nhưng những người như anh ta đã phải trực tiếp đối mặt với họ, mới thực sự thấy được sự khó khăn.
Trước đây, có thuyết phục thế nào thì họ cũng chỉ đáp lại một câu “Tôi không đi,” mà như thế còn là nhẹ nhất. Còn có những người nói chuyện không vừa ý, lập tức bị mấy ông già điên khùng đó đánh cho vài gậy.
Về phần những người trẻ tuổi ở đó, cũng không dễ gì lay chuyển được họ. Dù nói năng lịch sự nhưng cách họ trả lời lại vô cùng sắc bén. Họ bám vào chỉ thị từ cấp trên không cho phép cưỡng chế giải tỏa như bám vào cây gậy vàng, mặc cho có dụ dỗ thế nào, họ cũng không chịu nhượng bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT