Ở lều bên cạnh bắt đầu có tiếng cãi vã, tôi nghe lõm bõm câu được câu mất, chỉ biết là một gã thanh niên gác vòng ngoài vô tình nhìn thấy một quả bóng bay bị vướng trên ngọn cây, ban đầu còn tưởng là bóng bay của đứa trẻ con nào đó bỏ quên trong rừng.
Thế nhưng bọn thằng Minh và mụ Sảng thì lại không nghĩ vậy, vì quanh đây mười mấy cây số đều không có lấy một bóng người, lấy đâu ra trẻ con đến chơi mà xuất hiện vật kì lạ như vậy? Cả người tôi run lên cầm cập, thầm nghĩ kế hoạch của mình sắp bị bại lộ đến nơi rồi.
Thế là tôi nghiến răng nghiến lợi cố gắng cắt sợi dây thừng thật nhanh.
Cũng may, sợi dây mà bọn thằng Minh trói tay chúng tôi không quá dày, chừng bốn, năm phút sau tôi đã cắt đứt được đoạn dây ở gần mấu dây thừng, từ đó dễ dàng tháo dây ra khỏi tay mà không cần phải cắt toàn bộ.
Duy Anh nhìn tôi, khẽ rên rỉ: “Chị ơi! Cứu chúng em."
Tôi không trả lời thằng bé, vội vàng dùng hết sức cắt đầu sợi dây đang trói chặt tay nó.
Tiếng cãi cọ, tiếng bàn tán mỗi lúc một gay gắt, thời gian của tôi không còn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT