Tôi gập người xuống, nước mắt lặng lẽ tuôn rơi.
Đôi tay tôi run lên bần bật, cố gắng xoa xoa bàn tay của Duy Anh đặng cho nó chút hơi ấm.
Tôi căm phẫn vô cùng, những kẻ buôn người này đáng bị băm vằm, đáng bị đày xuống mười tám tầng địa ngục.
Nước mắt tôi rơi lã chã, rơi cả vào tay của thằng bé.
Nghe thấy tiếng động, Ngọc ngồi dậy dụi mắt rồi nhìn tôi.
Trong bóng tối, con bé khẽ thì thầm: “Sao chị Linh lại khóc ạ?” Khi tôi chưa kịp trả lời thì ánh mắt của Ngọc đã chú ý đến Duy Anh.
Thấy thằng bé nằm bất động trên sàn nhà, con bé chỉ nhìn chăm chăm rồi không nói gì nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT