𝟕𝐡𝟑𝟓 𝐩𝐡𝐮́𝐭 𝐬𝐚́𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐚̀𝐲 𝟐𝟎 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝟏𝟏
Tuyết hôm nay rơi rất dày. Trong phòng khách nhà lão Kiệm gù hôm nay còn đông hơn hôm trước. Có lẽ người trong thôn kháo nhau chuyện tôi bị ma nhập lần trước, nên họ kéo nhau đi xem rất đông. Có một điều tôi cảm thấy rất lạ, đó là dù cho ở đây có cách xa thành thị bao nhiêu đi nữa, cũng chỉ là một thôn thuộc đơn vị hành chính của chính quyền.
Vậy thì những người hành pháp ở đâu mà để cho một đám thôn dân coi chuyện mua bán người là lẽ đương nhiên như thế này. Mãi về sau tôi mới biết, Trung Quốc quá rộng lớn, có nhiều vùng ẩn sâu trong núi, thậm chí người dân còn chưa có thông tin trên hệ thống quản lý của chính phủ. Thành ra trưởng thôn là người có địa vị cao nhất. Thôn Bạch Thủ này chính là một nơi như vậy.
Tôi mím môi, bước ra ngoài để cho người ta xem mặt lần thứ hai. Ngồi bên cạnh lão Kiệm gù lúc này là một đôi vợ chồng vóc dáng nhỏ thó, gương mặt cả hai nhìn hệt như mặt chuột, đứng bên cạnh họ là một người con trai cũng nhỏ con, lúng túng trong bộ quần áo phẳng phiu không hợp cảnh. Tôi im lặng quan sát gia đình đối diện, họ cũng chăm chăm nhìn tôi. Người thanh niên kia cúi xuống nói gì đó với người phụ nữ, có lẽ họ là hai mẹ con.
Không ai nghe rõ họ nói những gì, chỉ biết rằng người đàn ông mặt chuột khẽ lắc đầu với lão Kiệm. Lão già gù lưng có vẻ hơi bất ngờ trước thái độ của những người này, lão hỏi thăm thì người phụ nữ trả lời, sau đó vội đứng lên ngay. Đám đông thôn dân đứng xem dõi theo bóng một nhà ba người họ bước nhanh ra ngoài chiếc xe tải cũ kỹ màu xanh lam đậu ở bên ngoài.
Lúc họ chuẩn bị bước lên xe, lão Kiệm lập cập bước ra gọi với theo rồi nói gì đó mà tôi nghe không hiểu. Ba người kia nhìn nhau rồi lại trở vào. Lão Kiệm sai hai thằng nhóc trong thôn tiến vào gian bên trong rồi kéo người con gái vẫn còn nằm vật mê man ra bên ngoài. Mọi người xúm lại xem.. Lão Kiệm đon đả giới thiệu nhiệt tình, lại tự tay nâng mặt của cô gái đang sốt mê man lên để cho gia đình nhà kia nhìn cho rõ. Ba người họ nói chuyện với nhau một hồi, rồi gật đầu đồng ý.
Người đàn bà xách túi cùng chồng lui vào gian thư phòng bên trong với lão Kiệm, một lúc sau đã trở ra. Lão Kiệm khoát tay sai bà Xuân khoác lên người cô gái một cái chăn, rồi hai thằng nhóc lúc nãy kéo người này xềnh xệch ra xe. Đôi chân trần chạm trên nền tuyết lạnh đỏ ửng. Lần cuối cùng tôi nhìn thấy cô ấy, người vẫn còn đang chảy máu. Mảu đỏ rơi trên nền tuyết trắng xóa khiến cảnh tượng nổi bật đến nỗi nhức mắt. Cửa xe đóng sầm một cái, lốp xe chằng dây xích để chạy trên đường vào mùa đông nghiến nát đống máu nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT