Đêm đầu bà Xuân bị mua về đây, lão Kiệm cũng chuẩn bị cho bà một bát mì trường thọ, lão bảo ăn thứ ấy là để cầu phúc.
Bà Xuân khi ấy còn nhỏ tuổi, bụng lại đang đói cồn cào nên không nghĩ gì nhiều, cứ thế cúi đầu ăn ngấu ăn nghiến.
Thế nhưng, khi chưa kịp ăn tới miếng cuối cùng, toàn thân bà hệt như có lửa đốt.
Đôi mắt bà nhòe đi, trời đất như chao đảo rồi bà nhìn thấy lão Kiệm đứng ở cửa cười hềnh hệch.
Một phút sau, bà chẳng còn biết gì nữa, sáng hôm sau tỉnh dậy, bà thấy mình nằm trên nền đất lạnh cóng, cả gian nhà vắng tanh không một bóng người.
Trên người không một mảnh vải.
Toàn thân bà vừa đau đớn, vừa ê chề tủi nhục, bà bưng mặt khóc nức nở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT