Chuyện kết minh với Sở quốc này, Trần Hoàng đã do dự hồi lâu, nên đương nhiên hắn sẽ không nhàn đến mức ngay cả một bản sách cấm mà hắn cũng sẽ tự mình hỏi đến, chỉ là hắn vừa mới đồng ý với Thục phi và mấy vị phi tử, quân vô hí ngôn, chẳng lẽ hiện tại hắn lại đi nói cho Thục phi là quyển sách mà các nàng muốn xem kia bị triều đình cấm rồi?
Lăng Vân suy nghĩ một lúc rồi bẩm báo: " Sau khi hai vị tể tướng thương nghị đã quyết định."
Trần Hoàng nhíu mày, hỏi: "Hai vị tể tướng sẽ không nhàn rỗi đến mức không có chuyện gì lại đi cấm một quyển sách, « Tây Sương Ký » bị cấm vì lý do gì?"
Lăng Vân suy tư một lát: "Nghe nói, là có rất nhiều ngự sử cảm thấy cuốn sách này miêu tả chuyện tình yêu nam nữ, sẽ dạy hỏng nữ tử, ảnh hưởng tới phong hoá. . ."
"Trên thị trường có nhiều chuyện miêu tả tình yêu nam nữ lắm, trước đó làm sao không thấy bọn hắn cấm?" Lý do này hiển nhiên không thể khiến Trần Hoàng tin phục.
Lăng Vân lại nghĩ một lúc rồi nói: "Hồi bệ hạ, thần còn nghe nói, trong cuốn sách này có ám chỉ công tử Đường Chiêu của Đông Đài xá nhân Đường Kỳ, trong sách khuếch đại hắn thành một tên thiếu gia ỷ chỉ biết ăn chơi, chuyên gia thế hiếp người. . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play