« Tây Sương Ký » chỉ còn lại mấy quyển nữa là kết thúc thế mà lại bị liệt vào loại sách cấm, hàng tồn ở các hiệu sách lớn bị triều đình vơ vét không còn gì, cũng không cho phép khắc bản bán tiếp.
Chuyện này đối với người ưa thích « Tây Sương » chính là tra tấn rất lớn, khi câu chuyện đang tới thời điểm mấu chốt, lập tức sẽ có kết cục lại bỗng nhiên bị cấm, việc này có lẽ mang ý nghĩa là « Tây Sương » sẽ thành tiếc nuối cả đời các nàng.
Đường Ninh cũng rất tiếc nuối, dù sao hai quyển sách này bị cấm, hắn sẽ không thể cách ngày lại kiếm được một lần ngân phiếu.
Nhưng cũng chỉ hơi tiếc mà thôi, dù sao « Tây Sương » chỉ còn ba quyển, tiền nên kiếm được cũng đã kiếm đủ, ít nhất cũng đủ tiền để hắn mua một tòa nhà rồi.
Về phần các độc giả ở khắp kinh sư kia, cũng chỉ có thể nói với các nàng một tiếng xin lỗi, muốn trách thì phải trách triều đình cổ hủ và thế giới hỗn loạn này thôi.
"Ngươi nói xem hai quyển sách này sao nói cấm là cấm thế, rốt cuộc là triều đình nghĩ thế nào?" Tiêu Giác có vẻ không hài lòng lắm về cách làm của triều đình, vẻ mặt tràn đầy tiếc nuối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play