Ninh Úy nghiến răng cảnh cáo: “Đừng ném khăn ướt vào chị.”
Hoắc Lễ Minh móc cái ghế, kéo đến vị trí cách cô nửa mét cái “ầm”, sau đó anh ngồi xuống mặt đối mặt, mắt giao mắt với cô. Hoắc Lễ Minh đã đến bên bờ của cơn thịnh nộ, anh nhẫn nhịn hoàn toàn là vì đối phương là nữ.
“Ở đây chị muốn nói cái gì, muốn làm cái gì, dù là đánh rắm em cũng không quan tâm. Nhưng chị không được nói bậy trước mặt người khác.”
Ninh Úy chẳng mấy bận tâm cười cười, “Được thôi, không nói.”
Hành động bất ngờ đầy thông minh, trực tiếp khiến Hoắc Lễ Minh hết ý kiến ý cò. Anh giật thót tim, chỉ đành tự nuốt ngược hết vào, song vẫn không cam lòng hăm dọa: “Em cho chị ở lại đây không phải là em tin tưởng chị tuyệt đối đâu đấy.”
Ninh Úy gật đầu, “Làm sao nào, muốn đuổi chị đi à?”
Hoắc Lễ Minh còn chưa kịp mở miệng, cô lại kéo dài giọng, chan chứa ý cười bảo: “Đúng là to gan ha, tội tày đình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT