Ngoại truyện:
Tôi là Trình Vọng, năm 18 tuổi đã gặp một cô gái khiến tim mình rung động, nhưng tiếc là lúc đó tôi không kịp lấy thông tin liên truyenne của cô ấy.
Hai năm sau mới gặp lại cô ấy. Hôm đó, tôi đến bệnh viện thăm người bạn cùng đội bị thương. Trong lúc đang đợi thang máy, cô ấy đẩy giường bệnh cùng một nhóm người đông đúc bước vào.
Tôi đã lập tức nhận ra cô ấy, nốt ruồi duyên trên trán quá nổi bật. Cô ấy vẫn gầy như trước, vẫn dịu dàng như ngày nào khi an ủi bệnh nhân bị thương. Tôi phấn khích lấy điện thoại ra chụp lén cô ấy rồi nhắn tin cho bạn: “Tìm được rồi!”
Tim tôi đập mạnh như trống dồn, tôi muốn chào cô ấy, muốn xin số cô ấy, nhưng lúc này rõ ràng không thích hợp. Tôi chỉ có thể lén nhìn bảng tên và ghi nhớ tên cô ấy.
Tôi biết cô ấy tên là Bạch Châu, hiện đang thực tập tại khoa chấn thương chỉnh hình. Thật tình cờ, bạn tôi cũng đang nằm ở khoa này.
Thế là tôi ngày nào cũng lấy cớ thăm bạn để đến bệnh viện gặp cô ấy, còn viện cớ hỏi cô ấy cách dùng thuốc cho bạn chỉ để được nói chuyện với cô ấy nhiều hơn. Khi cô ấy nhìn tôi nói chuyện, đôi mắt ấy như có những ngôi sao lấp lánh, tôi thật sự đã bị cuốn hút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT