Sở Đại an tĩnh nghe cô gái nhỏ nói xong, đáy mắt ẩn ẩn buồn cười, vừa chua sót.
Cô gái nhỏ cho rằng hắn sợ người nhà em ấy? Hắn đường đường nam nhân sao có thể nghĩ quanh nghĩ co sợ hãi như vậy, huống chi từ hai anh em họ hắn phần nào nhìn ra được tính cách của người Cố gia.
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của em ấy, Sở Đại đưa tay vén mớ tóc mai bay lung tung trước mắt cô gái nhỏ, không đáp mà hỏi lại: "Ngày mai em có muốn cưỡi lạc đà không?"
Cố Khanh Khanh nghĩ đến ngày mai có thể cùng Sở Đại đi sa mạc chơi, hưng phấn đến nửa đêm mới mơ mơ màng màng ngủ, tỉnh lại thì trời vừa hừng sáng.
Cô xốc chăn đứng dậy, ngáp một cái, đi tắm rửa, đến nhà ăn ăn sáng rồi đến chỗ trạm gác quân doanh chờ xe huấn luyện dã ngoại đi tới.
Bảo vệ ở cổng không thể nói chuyện, Cố Khanh Khanh đứng ở cách bọn họ chừng nửa thước, tự mình nói chuyện với chính mình: "Anh trai, em muốn đi theo bộ đội đi sa mạc huấn luyện dã ngoại đấy, em nghe nói trên đường đi rất nhiều quả dại, anh muốn ăn cái gì em mang về cho anh nha!"
"Nếu không mang dưa hấu nha? Lần trước anh hai em hái dưa hấu cho em rất ngọt, cơ mà khả năng có thể không có nha. Quả quýt em nghe nói ăn cũng ngon, quả táo được không? Ngày hôm qua em cùng thím Dư đi Cung Tiêu Xã trên sườn núi nhìn thấy một cây táo ngoài đường, trái quá trời! Cơ mà lúc đó gió cát lớn quá em không leo lên hái được, hình như còn có sơn tra cùng hạt dẻ nữa ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT