Cuối cùng Sở Đại cũng hiểu câu mà Cố Thanh Liệt thường xuyên lẩm bẩm “em gái tớ trở mặt còn nhanh hơn chó."
Thấy anh ấy thật lâu không lên tiếng, Cố Khanh Khanh hơi nghiêng đầu cố gắng không nhìn thẳng vào anh ấy, để phần tính toán trong lòng không bị nhìn thấu.
"Anh trai ơi."
“Ừm?” Sở Đại có chút buồn ngủ muốn dựa vào đầu giường ngủ một chút. Hiện tại hắn không thể cử động biên độ quá mạnh, miệng vết thương đau.
"Thật ra, nếu lần này anh không giúp anh trai em đỡ viên đạn em cũng sẽ không trách anh."
Sở Đại nương không nói chuyện, dùng ánh mắt đen nhanh nhìn chằm chằm Cố Khanh Khanh.
Cô gái nhỏ tự lẩm bẩm: "Anh ấy là anh trai em nhưng đến bộ đội lên chiến trường chính là quân nhân, tử vong là điều không thể tránh khỏi, luôn sẽ có người đổ máu hy sinh." Lời này cô đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, bởi vì ban đầu bản thân cô đặc biệt không hy vọng anh trai cô đi đánh giặc.
Có chiến tranh thì sẽ có đổ máu, sẽ có người chết.
Nhưng đây là trách nhiệm của họ, cũng giống như cha, khi trở thành đội trưởng đội sản xuất, trách nhiệm của ông là làm cho tất cả các xã viên trong đội sản xuất no bụng, gia tăng trồng cây công nghiệp để tăng cao công điểm, để cuộc sống xã viên ấm no hơn nữa, đây là trách nhiệm của cha.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play