Đến 4 giờ 30 phút nhà kính làm xong, Phùng Thiên Nhai đưa đoàn binh đi đến chỗ quân nhu trả dụng cụ, chờ lát nữa còn phải đến sân huấn luyện.
Dư Phú Quý ngồi xổm bên đống đất cát đã ủ với vẻ hài lòng: "Không ngờ Sở Liên Trường làm việc cũng giỏi thật đó, Khanh Khanh cháu dự định trồng cái gì vậy?"
“Cháu tính trồng ít măng tây, rau xà lách còn có rau chân vịt, chú Dư chú xem có được không?" Cố Khanh Khanh không quên những loại rau anh Mạnh Nam viết, anh ấy từng nói là đất cát không trồng được cải trắng.
“Được chứ, tại sao không.” Dư Phú Quý hai tay chống đầu gối đứng lên, cười tủm tỉm: “Chú không hiểu cái này, cũng không hiểu trồng rau nhà kính, cháu xem được là được."
Hắn là đội trưởng đội nấu ăn, sở trường là mua đồ ăn, xào rau, hiện tại thêm một cái, tiết kiệm.
Tiết kiệm tất cả những gì tiết kiệm được, tiết kiệm phí tổn đồ ăn, phí tổn than đá.
Cố Khanh Khanh có chút ngượng ngùng: "Nhưng mà chú ơi, chú đừng ôm hy vọng quá lớn, phía trước chú cũng đã nói, đất cát không thích hợp trồng rau xanh, nếu là không phát triển được thì đừng trách cháu."
“Sao trách được, Sở Liên Trường cậu nói đúng không?" Dư Phú Quý nhìn thấy Cố Thanh Liệt luôn kéo Sở Đại và em gái mình lại gần nhau, không cần nói cũng biết hai anh em này nhìn trúng ai, xuất phát từ tư tâm hắn cũng nguyện ý đẩy một phen.
Cô gái Khanh Khanh này thật sự quá tốt bụng, vợ hắn đã nói, ở xe lửa con bé còn đưa hai đứa nhỏ bánh bao bột mì tinh, hôm qua còn tặng thanh mai, hôm nay đưa đậu nành rang.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT