Cố Khanh Khanh thấy chúng chia nhau năm quả mình làm rơi, liền muốn khóc. Nhưng nhớ lại chúng bảo mình yếu đuối, cô cố nén nước mắt: "Mấy bạn muốn ăn thì tự đi mà hái, cướp của người khác thì có gì hay ho?"
Cướp à? Thằng bé nhìn quả trong áo cô, rồi nhìn trứng chim trong tay cô: "Vậy thì tao cướp đấy, làm sao nào?"
Cả quả dại lẫn trứng chim đều bị chúng cướp đi. Cố Khanh Khanh muốn cướp lại mà chúng chạy nhanh quá, cô không đuổi kịp, còn ngã mấy lần, trầy xước cả đầu gối và khuỷu tay.
Cô khóc chạy xuống núi tìm các anh.
Lúc đó mọi người đang bận làm việc trên đồng, không ai quanh đó cả.
Cô vừa khóc vừa lau nước mắt, vừa chạy về phía ruộng nơi các anh mình làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play