Cậu nhóc như một con lười, gần như treo cả người lên anh.
Trong mắt Thẩm Tuy thoáng hiện một tia cười: “Đúng, nhưng cháu muốn có đồng hồ Thụy Sĩ là vì thích, hay là vì Tinh Tinh cũng có một cái?”
Đồng hồ Thụy Sĩ của Sở Tinh Lan là do cậu cả tặng lúc còn nhỏ, đến giờ vẫn đeo trên tay.
“Vì đồng hồ của Tinh Tinh đẹp, nên cháu thấy thích, rồi mới muốn có một cái.” Cậu nhóc cười toe toét.
“Cậu út.” Sở Kinh Hồng từ trong bếp bưng canh ra, cũng nghe thấy cuộc đối thoại: “Cháu có không? Cậu nhìn cổ tay cháu này, trống trơn, chẳng phải thiếu thiếu cái gì sao? Nhiều lúc cháu ra ruộng làm việc, cả ngày trôi qua mà chẳng hay biết, ăn cơm cũng quên mất giờ giấc.”
“Ai cũng có cả.” Thẩm Tuy tất nhiên hiểu rõ ý đồ bán thảm của cậu nhóc.
“Đừng quấn lấy cậu út của các cháu nữa, để cậu đi rửa tay ăn cơm, hai đứa lên lầu gọi ông nội xuống đi. Đúng rồi, không thấy cha các con đâu nhỉ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play