Cố Khanh Khanh bị phản ứng của họ làm bật cười, cảm giác ưu tư trong lòng vơi đi chút ít: "Quân y nói là đã hơn một tháng rồi."
Sở Uyên: "..." Ông vẫn còn cảm giác chưa thể tưởng tượng được.
Sau khi tính toán ngày tháng trong đầu, Sở Đại bỗng tỉnh ngộ: "Trước khi đi Binh Đoàn Xây Dựng?"
"Dạ chắc là vậy." Cố Khanh Khanh không kìm được mà gãi đầu, cố tránh ánh mắt sâu xa của chồng.
Sở Uyên và Tần Chu liếc nhìn nhau, nụ cười dần hiện lên trong ánh mắt đối phương, nhìn bàn cơm phong phú đồ ăn: "Khanh Khanh về sau con đừng nấu cơm nữa, chúng ta sẽ lấy cơm từ nhà ăn về." Ông vui mừng từ tận đáy lòng, nhà họ Sở đến đời Sở Đại con cháu thưa thớt, ông chỉ có một đứa con trai duy nhất.
Dù tức giận đến mức đau gan, ông cũng không có cách nào, không thể giết đứa con trai duy nhất này.
Giờ thấy con cháu đầy nhà, tự dưng cảm nhận được sự an yên tuổi già.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play