Anh bước từng bước dài đến trước trạm gác, mỗi tay nhấc một đứa, kéo hai nhóc con lên: “Hai đứa làm gì đấy, Sở Kinh Hồng, Sở Lược Ảnh.”
Niên Niên rõ ràng đã quên mất chuyện vừa nãy không thèm để ý cha, lại vung vẩy tay ríu rít nói một tràng.
“Con muốn đi vào à?” Anh hiểu ra, bế một đứa lên mỗi tay, giữ chặt cho hai nhóc ngồi vững trên cánh tay: “Đợi con lớn thêm chút nữa con nói với ông nội, xin ông nội mỗi ngày đến đây đứng gác."
Niên Niên chớp mắt, giọng non nớt nói: “Không muốn!”
“Tại sao không muốn? Chẳng phải rất tốt sao, đứng ở đây mỗi ngày còn có thể nhìn thấy cha mẹ đi vào đi ra, còn có hai ông nội của con nữa.”
Vẻ mặt anh hiện lên vẻ châm chọc, anh muốn chọc hai đứa nhỏ. Nhấc hai đứa nhỏ lên, ước lượng: "Dạo này các con hình như nặng hơn đấy nhỉ? Chỉ có cậu hai của con mới có thể ôm các con cả ngày không thở dốc nổi."
Đoàn Đoàn lập tức úp mặt vào vai cha không nói gì, Niên Niên vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói cha: "Niên Niên ở nhà với mẹ! Không đứng gác ~"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play