Chỉ có bếp ăn của không quân là có tiêu chuẩn cao nhất, cả tư lệnh như Sở Uyên còn thường ăn ở nhà ăn bình thường.
Anh dự định sẽ giao tiền trợ cấp cho em gái, buổi sáng ăn ở nhà ăn, buổi trưa và tối về nhà ăn.
Sau khi đưa họ lên toa, Dư Phú Quý đấm nhẹ vào vai Cố Thanh Liệt: “Đừng quên anh em ở Binh Đoàn Xây Dựng nhé.”
Cố Thanh Liệt cũng đấm lại ông ấy một cái: “Làm sao mà quên được, khi nào rảnh tôi sẽ về thăm lão, không được à?"
“Được.” Dư Phú Quý cười tươi, kéo bà vợ đang nước mắt lưng tròng, dặn dò Cố Khanh Khanh: “Chú thím xuống đây, đến nơi đừng quên gửi điện báo nhé.”
“Vâng, Biết rồi, biết rồi.”
Dư Phú Quý và Tôn Thục Phân xuống tàu, đứng ở sân ga, cười vẫy tay chào họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play