Nghe tiếng từ bếp vọng ra, nhìn người phụ nữ đang lấy hộp đào và hộp cam từ tủ đựng đồ bỏ vào túi hành lý, Tiêu Tiêu nói: “Anh cả chị thật sự rất ít nói.”
“Đó là do tính cách thôi, hồi nhỏ anh ấy đã thế rồi.” Cố Khanh Khanh cười, cẩn thận bỏ hộp vào túi: “Có lẽ vì anh ấy ít nói, mỗi khi mở miệng đều khiến người ta cảm thấy rất nghiêm túc, rất quan trọng.”
Cố Khanh Khanh nghĩ một chút, nói: “Anh trai chị chưa bao giờ nói dối, cũng không nói những lời vô ích, chuyện đã nói ra sẽ làm được, lời đã nói ai cũng không thay đổi được suy nghĩ của anh ấy.”
“Nội tâm rất kiên định và mạnh mẽ, có lẽ ưm thích anh ấy vì điểm này.” Tiêu Tiêu kéo ghế ngồi ngược, thân mình tựa vào lưng ghế, cúi đầu nhìn cô: “Thật sự khó quá, dù em làm gì anh ấy cũng không động lòng.”
“Không phải đâu, anh ấy không phải đã đưa em về nhà hai lần rồi sao?
“Đó là tiện đường thôi.” Tiêu Tiêu chán nản nói.
“Tiện đường cũng không cần phải đi cùng em, Sở Đại bảo anh ấy tiện đường đưa em về, anh ấy không từ chối, chị nghĩ không từ chối đã là một khởi đầu tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play