"Ông bỏ được à." Thấy con dâu do dự không dám lấy, Sở Uyên gật đầu nói: "Đây là tấm lòng của ông ấy, con nhận đi, người trong nhà cả, không sao đâu."
Chuyện của Tần Chu ông cũng biết, khi còn thiếu niên giữa lúc chiến tranh loạn lạc, ông ấy yêu một cô gái và muốn đưa bảo vật gia truyền của mẹ mình cho cô gái ấy để cưới cô ấy làm vợ. Đáng tiếc là trong thời đại ấy, rất ít tình yêu có thể kết thúc trọn vẹn.
Tần Chu cười gật đầu: "Tôi không có con cái, bây giờ các con gọi tôi một tiếng cha nuôi, sau này các con chính là con của cha, cha cũng coi như là chiếm được lợi."
Sở Đại thở dài.
Hai ông lão này thật sự vì hai đứa nhỏ, anh không biết phải nói thế nào.
Tần Chu không giống Sở Uyên, ông đã đào tạo ra nhiều học trò và họ đều giữ những chức vụ quan trọng trong hệ thống chính trị đất nước hoặc trong quân đội.
Hiện giờ, anh chỉ đành hy vọng hai đứa nhỏ lớn lên cố gắng tranh đua một xíu, không phụ lòng mong mỏi của các vị trưởng bối, làm được việc giúp ích cho đất nước. Dù là theo con đường chính trị hay bất kỳ con đường nào khác, cũng không được quên đi sự kiêu hãnh trong xương cốt của người nhà họ Sở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT