"Thôi bỏ đi, nếu mẹ tôi không ép tôi tìm đối tượng thì tôi sẽ yên ổn ở trong không quân. Không có lý do gì khác, tôi đã đến thành phố Biên vài lần để đưa kẹo cho lão Sở, cảm giác ngột ngạt oi bức không thoải mái, người luôn dính dính nhớp nháp không tài nào chịu nổi."
Anh vẫn nhớ rõ bầu trời đầy bụi mù.
"Còn thiếu nước, không ăn được rau xanh, nếu không phải cấp trên điều động, tôi sẽ không đi thành phố Biên." Anh trong đơn vị không quân cũng chỉ là văn chức, đến thành phố Biên không có tác dụng gì, anh rất rõ ràng về khả năng của mình.
Nhưng nếu đơn vị cần anh đi thì chắc chắn anh sẽ không từ chối.
"Thôi nào, tin tức của cậu lạc hậu quá, bây giờ thành phố Biên đã có thể ăn rau xanh rồi, nhà nào cũng có nhà kính, rau dưa quý theo mùa gì cũng có thể ăn."
Cố Thanh Liệt đón lấy Đoàn Đoàn, ôm lấy eo của bé, nhấc lên cao. Cậu bé cười tươi lắm, chân nhỏ không ngừng đạp vào không trung.
Hai cậu bé đeo trên cổ những chiếc khoá dài màu bạc có chuông, trên cổ tay và cổ chân cũng đeo vòng bạc có chuông. Chúng rất thích lắc tay và chân để nghe tiếng chuông leng keng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT