"Ừ được." Bùi Trúc thấy con đang chơi với hai đứa nhỏ ngoài sân, không nhịn được đưa mắt nhìn thêm vài lần. Cháu ngoại Cố đại đội trưởng đẹp thật, trắng trẻo, ngũ quan tinh xảo, có nét giống cậu ruột chúng lắm.
Điều làm cô ngạc nhiên nhất là hai anh em không chỉ giống nhau như đúc mà cả chiều cao cân nặng cũng không khác gì.
Cố Khanh Khanh vào bếp pha trà nóng, lấy đĩa tráng men từ tủ bỏ vào ít hạt dưa, lạc, kẹo, và một ít khoai lang khô cùng bánh đậu xanh.
Khoai môn chiên còn có một ít, Thẩm Tuy thích ăn, cô để dành cho em ấy.
Thấy cô mang ra nhiều đồ như vậy, Bùi Trúc kêu lên một tiếng, đứng dậy giúp đỡ: “Không cần khách sáo vậy đâu em.” Dù nói thế, nhưng nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn.
Đĩa sứ tráng men đặt trên bàn trà, Cố Khanh Khanh ngồi bên cạnh chị ấy: “Còn chưa qua Tết, lễ tiết đãi khách vẫn phải có, chị dâu có xem tivi không?”
“Được nha.” Bùi Trúc cầm cốc sứ tráng men, vui vẻ nói: “Nhà chị chưa có TV, trong nhà ngoài bàn ghế không có gì, chỉ có khi nào bộ đội chiếu phim điện ảnh thì mới được xem, mà chị mới xem được có hai lần. Em nói xem cái hộp nhỏ như vậy sao chứa được nhiều người thế nhỉ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play