Cố Khanh Khanh đi vào phòng trong, Sở Đại đang nói chuyện với Thẩm Tuy về việc học hành, chuẩn bị lên lớp 7 rồi, hỏi em ấy có cần mua văn phòng phẩm không.
"Những thứ mua năm ngoái ở đảo vẫn chưa dùng hết, năm nay không cần mua mới." Thẩm Tuy kéo cháu trai nhỏ ngồi bệt dưới đất lên, phủi bụi trên quần áo cho cậu bé.
"Được." Sở Đại kéo một chiếc ghế đến bên cạnh mình, ra hiệu Cố Khanh Khanh ngồi xuống: "Ngoại nói gì với em vậy?"
"Nói là chuẩn bị ít đồ để chúng ta mang về, không nỡ để chúng ta đi." Cô ngồi cạnh anh, nhìn Đoàn Đoàn và em họ đang ríu rít nói chuyện gì đó.
"Nhà ngoại bên này khó khăn, nói với bà không cần mang theo gì cả." Sở Đại cầm tay vợ đặt lên đùi phải mình: "Đội sản xuất Phong Thu hoang vu, cằn cỗi, anh nghe ông ngoại và bố nói rằng sản lượng lương thực ở đây rất thấp, một mẫu ruộng chỉ bằng một nửa đội sản xuất Vô Địch."
"Đúng vậy, hồi nhỏ em về nhà ngoại ăn Tết, ngoại cho em ăn bánh màn thầu cám mì và ngô, còn bà thì trốn trong bếp ăn rau dại." Cố Khanh Khanh cào nhẹ lòng bàn tay anh, nhẹ giọng nói: "Hồi đó thực sự rất khổ, sau này cuộc sống nhà họ Cố tốt hơn, thỉnh thoảng anh trai em khiêng lương thực đến đây trợ cấp thêm."
Anh yên lặng lắng nghe cô nói, để mặc cho ngón tay cô nghịch ngợm trong lòng bàn tay mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT