Cao Hải Nguyệt gật đầu rồi lắc đầu: “Em chỉ cảm thấy chị dâu nhà mẹ đẻ em mặt dày quá, mỗi năm đến nhà chúng ta xin xỏ. Em cho cháu em bao lì xì đó là điều hiển nhiên, ấy thế mà còn lôi kéo cả nhà chị một phần. Chị ta như con tỳ hưu, chỉ biết vào mà không biết ra.”
Khi cô sinh Thời Trọng Sơn, người nhà mẹ đến thăm, Vương Tú Anh không có được một bao lì xì đỏ, ngược lại cô ta ở chỗ của cô không để thua thiệt một đồng một cắt nào.
Hà Thu Thủy cười nói: “Không sao, dù sao chị ta cũng là người nhà đẻ, mau vào đi, gió ngoài này lạnh làm chị run cả người.”
Trong phòng khách, những người bên nhà mẹ Hà Thu Thủy định có ý đồ cũng không nói thêm nữa, đã rõ rồi. Cháu rể nhà người ta là giúp anh em họ ruột nhà vợ. Dạng họ hàng quăng tám sào cũng không tới đừng có mơ tưởng.
“A Đại, để cháu cười chê rồi.” Thời Liên Thải lau mặt ngồi xuống, vợ anh người tốt, cha mẹ vợ cũng không tệ, anh cả vợ cũng được, chỉ có mỗi chị dâu một lời khó nói hết.
Sở Đại lắc đầu cười, không để chuyện này trong lòng.
Nhà ai mà chẳng có loại họ hàng muốn gom hết lợi ích về mình, may là nhà họ Cố không có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play