“Hay là chúng ta về nhà rồi nói chuyện tiếp: “Thời Liên Thải thấy lãnh đạo tỉnh mãi trò chuyện với thông gia, do dự mấy lần cuối cùng cũng mở miệng: “Ngoài này lạnh, đứa nhỏ lạnh dễ cảm."
Sở Uyên liếc nhìn cái mũi đỏ ửng của đứa cháu, nhanh chóng dùng chăn bọc chặt nó lại: “Bí thư Chu, anh cứ đi lo công việc của mình trước, xong rồi đến Thời gia tìm tôi.”
“Vâng, phiền toái ngài rồi.” Bí thư Chu thực sự có việc muốn nhờ, thấy có trẻ con không nán lại lâu, nhường đường cho họ đi.
Cố Khanh Khanh ánh mắt đặt trên người em trai đang ngồi xổm bên lề đường nôn mửa, đau lòng, cô đưa Niên Niên cho chồng, rồi đi đến bên cạnh cậu bé, ngồi xuống, nhẹ nhàng vỗ lưng: “Em thấy ổn không, A Tuy?”
“Chị, em không sao.” Thẩm Tuy nhận khăn tay chị đưa, lau miệng rồi nắm lại trong tay.
“Biết thế đã để em ở nhà nghỉ ngơi rồi, chị nghĩ em chưa từng đến nhà ông bà ngoại nên muốn đưa em đến thăm.” Ánh mắt cô đầy hối hận.
“Em không sao, chỉ là cảm cúm nên hơi chóng mặt, nôn xong em thấy dễ chịu hơn rồi.” Cậu ngược lại an ủi: “Chị đừng lo cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT