Giờ chỉ còn lại năm người, Cố Kiến Quốc bọn họ chưa về. Hai đứa nhỏ được ông nội cùng cậu út bế. Niên Niên biết đi rồi, Thẩm Tuy ở đằng sau đỡ cho Niên Niên đi từ từ. Đoàn Đoàn nhìn mà ngớ người.
Đạp chân, cậu nhóc giãy từ người ông nội muốn xuống đất.
Sở Uyên cúi xuống đặt bé con xuống, miệng an ủi: “Đoàn Đoàn không vội, đứng vững là đi được nhanh thôi con ...”
Chưa nói hết, thấy Đoàn Đoàn dang tay lảo đảo đi về phía em trai, ông trợn tròn mắt.
Cuối cùng chỉ thốt lên: “Không hổ là anh em sinh đôi.”
Mười một giờ, bận rộn cả ngày, hai vợ chồng bế con về phòng, Sở Đại vào nhà vệ sinh lấy chậu rửa mặt, Cố Khanh Khanh cởi giày tất và áo khoác cho hai đứa nhỏ, nhét chúng vào chăn.
“Hai nhóc con giờ biết đi rồi, chắc sẽ chạy khắp nhà, một mình em có thể trông được không?” Sở Đại bưng chậu rửa mặt bước vào, vắt khăn nóng đưa cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play