Đây là căn nhà trong cùng. Mỗi căn nhà ách nhau không quá rộng, đứng trên tầng hai có thể nhìn thấy tình hình phía trước. Có chị dâu đang phơi quần áo trong sân, có người đứng ngoài trò chuyện, Cố Khanh Khanh vốn là liếc nhìn sơ qua, bỗng nhiên cô thấy một phụ nữ mặc quân phục màu xanh lá, bóng dáng có vẻ quen thuộc. Khi cô muốn nhìn kỹ thì người nọ đã đi vào trong nhà.
Cô không nghĩ nhiều, vừa rồi hỏi Thẩm Tuy em ấy cũng muốn phơi chăn, cô lên tầng ba lấy chăn của em ấy ra phơi.
Xong xuôi, cô nghĩ đến việc trồng ớt, cô phân vân không biết trồng ở sân trước hay sân sau, sân trước nắng tốt, thích hợp làm nhà kính, còn sân sau rộng rãi, thổ nhưỡng tốt, tương đối thích hợp hơn. Cuối cùng cô vẫn chọn sân sau, không có lý do gì khác, chủ yếu là không muốn khi người khác đến thăm Sở tư lệnh tự dưng thấy nhà toàn nhà kính trồng rau che hết khoảng sân phía trước, thấy không ổn lắm.
“A Tuy, chị ra chỗ quân nhu mượn cái cuốc, em ở nhà trông Đoàn Đoàn và Niên Niên, trong nồi có bánh hoa táo thím ba làm, hai đứa nhỏ đói thì em lấy cho hai cháu ăn nhé." Thẩm Tuy làm việc cẩn thận, cô rất yên tâm.
“Vâng.”
Cố Khanh Khanh ra khỏi sân, ánh nắng khiến cô dễ chịu, nheo mắt, ánh nắng mùa đông thật thoải mái, nghĩ đến tháng sau về quê ăn Tết, cô càng vui vẻ, bước đi thật nhẹ nhàng.
Bên ngoài có chị dâu đang nói chuyện, lúc đi ngang qua cô có cười cười chào hỏi. Cô nhận ra họ không thân thiện lắm, trong lòng có chút nghi hoặc. Mà cô cũng không phải người mặt nóng dán mông lạnh, không để ý đến nên thấy chẳng có gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT