Lòng Cố Khanh Khanh chùng xuống, cô và Bạch Đào đã thật lâu không qua lại, thật không ngờ hôm nay chị ấy cố ý đến đây đưa tiễn cô.
“Các đồng chí, thuyền sắp khởi hành, những người cần lên thì lên thuyền thôi, cần xuống thì xuống, có duyên sẽ gặp lại, đều là người trong quân đội, muốn gặp lại không khó.” Thuyền trưởng mặc quân phục màu xám đi tới, cười lớn hô lên.
Cố Khanh Khanh buông Hứa Niệm, chạy lên bờ nói vài lời với mẹ của Tiểu Hoan, mẹ của Nhị Béo và Bạch Đào, tay nhiều ra thêm mấy cái túi, rồi vội vàng chạy lên thuyền.
Hứa Niệm và mọi người đều đã xuống thuyền, đứng bên bờ cười vẫy tay chào tạm biệt.
Thuyền chở vật tư từ từ rời bến, Cố Khanh Khanh nhìn đảo dần dần xa khỏi tầm mắt, lòng buồn man mát.
Sở Đại và Thẩm Tuy bế hai đứa bé, hai người đàn ông nhìn nhau, Thẩm Tuy khẽ nhướng mày về phía chị gái, ra hiệu cho anh rể dỗ dành chị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play