Quần áo của Sở Đại không nhiều, chỉ có vài bộ quân phục và quân phục lục quân mang từ đất liền đến, còn có vài bộ đồ ngủ nhờ mẹ Tiểu Hoan làm giúp.
Quần áo của cô ngược lại nhiều hơn của chồng, gần bằng quần áo của hai đứa nhỏ, cô cũng giật mình: "Em không hay biết mình có nhiều quần áo đến vậy luôn á."
Sở Đại nhìn thoáng qua, cười gật đầu: "Quần áo này anh cũng chưa thấy em mặc nhiều, chắc là có cái lúc em mặc lúc mang thai, bây giờ to quá mặc không vừa."
"Để đó đi, để dành đó mai mốt mặc." Cố Khanh Khanh lẩm bẩm.
"Hửm?" Sở Đại nhướng mày đầy ẩn ý.
Cố Khanh Khanh nhìn anh ngẩn ngơ hồi lâu, mới phản ứng lại, lắp bắp: "Chẳng lẽ không phải sao? Anh không định sinh thêm con với em nữa à?"
Anh cười rộn lên, giày đầu hổ và tất của Niên Niên bị chính cậu con trai đạp dãy ra, anh bắt lấy chân nó nhét vào chăn, nói: "Tùy em, em muốn sinh thì sinh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play