“Không có người hoàn toàn tốt hay xấu, tùy thuộc và cách mình nhìn nhận.” Sở Đại thử nhiệt độ bình sữa thấy vừa, đưa cho Đoàn Đoàn: “Trên chiến trường anh ta là một chiến sĩ và một đồng đội đủ tiêu chuẩn, Khương Thắng có lẽ không biết anh ta từng không chỉ một lần chắn đạn cho đồng đội, nếu không hôm nay cũng không nói vậy. Khi đó là trận liên hợp tác chiến, anh ta hoàn toàn làm việc đó theo bản năng.”
“Nói một cách đơn giản, nếu anh và anh ta cùng ra trận, anh tin anh ta sẽ chắn đạn cho anh, anh cũng vậy, ý kiến cá nhân không thể đem ra làm ảnh hưởng đại cục trên chiến trường.” Sở Đại hơi dựa vào đầu giường, mỉm cười nhìn cô: “Anh ta lập nhiều công lao, ở lại đảo làm đoàn trưởng là chuyện hợp lý. Song hai bên cần phải hòa hợp, điều này giao lại cho Trương Kiến Thiết đau đầu.”
Anh đã nhận lệnh từ quân khu, sau khi căn cứ quân sự xây xong sẽ điều đến Bộ chỉ huy hải quân, Trương Kiến Thiết sẽ thay thế anh ở vị trí doanh trưởng.
Khi bên trên ban có lệnh bổ nhiệm, Dụ Thế và Trương Kiến Thiết sẽ là hai người đứng đầu, lúc đó cần nhiều hòa hợp hơn.
Nếu bây giờ Sở Đại chủ động hòa hợp không chỉ là cướp cơ hội của Trương Kiến Thiết mà còn không hợp thời.
Chỉ khi cùng chiến đấu, trải qua thử thách và sự khốc liệt của chiến tranh mới có thể thực sự công nhận thực lực của nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT