Sở Đại không ngồi yên được, đứng dậy đi ra sau Cố Thanh Liệt, cổ tay gầy nhưng mạnh mẽ đỡ cánh tay cậu ấy, trầm giọng: "Đồng chí Cố Thanh Liệt, tối lấy thân phận cấp trên mệnh lệnh cho đồng chí, nổ súng!"
Cố Thanh Liệt trong cơn ác mộng có chút tỉnh táo, toàn thân ướt đẫm, đồng tử tan rã dần tập trung, ánh mắt kiên định.
Đoàng——
Viên đạn lao vút, xé gió bắn ra.
Triệu Trạch nhìn viên đạn sượt qua vỏ cây, cười lớn: "Lão Cố à, nếu Emerson biết kỹ năng bắn súng của cậu bây giờ thế này chắc phải từ dưới đất chui lên kéo chân cậu."
Hổ khẩu (khu vực giữa ngón trỏ và ngón cái) của Cố Thanh Liệt bị giật đến tê rần, anh nhếch miệng cười: "Lão già đó dám chui ra kéo chân tôi tôi chắc chắn giẫm nát đầu hắn."
Sở Đại buông tay, tựa vào thân cây bên cạnh, ánh mắt nhìn ra xa xa trời xanh mây trắng sau cây dừa đĩnh đạc, anh thở dài: "Chưa đủ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play