Hai anh em ban ngày ngủ đủ giấc, buổi tối đầy sức sống, bình thường Cố Khanh Khanh không cần phải chăm sóc nhiều.
Chồng cô và anh trai sợ cô chưa hồi phục lại sức khỏe sau sinh, buổi tối cho cô nghỉ ngơi yên giấc, hai người đàn ông trên lầu ôm hai đứa nhỏ đi tới đi lui.
Hôm nay Cố Thanh Liệt bị các anh em vây quanh, thực sự không thể thoát ra được, Thẩm Tuy đã đi ra ngoài đưa màn thầu cho chị Bạch Đào chưa về, Cố Khanh Khanh không biết đã đi vòng quanh bao nhiêu lần, đứa trẻ trong lòng cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, ngoan ngoãn ngậm ngón tay.
Cô thở phào nhẹ nhõm, thấy đứa trẻ trong lòng Sở Đại đã ngoan ngoãn từ lâu, ngạc nhiên hỏi: "Anh, anh có bí quyết gì không vậy?"
"Không có." Người đàn ông mỉm cười, kéo chiếc ghế bên cạnh, gật đầu ra hiệu cô ngồi xuống: "May mà hôm nay đứa nhỏ này nghe lời."
Cố Khanh Khanh cong mắt cười, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, đầu gối đỡ đứa nhỏ nên không thấy vất vả lắm.
Cô chầm chậm vỗ nhẹ chiếc khăn quấn quanh con trai, nhìn kỹ từng nét mặt của đứa nhỏ, cô không thể nhận ra con trai trông giống ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play