Tiểu Ngư mới mọc vài cái răng cửa nhỏ, đút mấy muỗng canh mà đã ướt nhẹp quần áo rồi.
Hứa Niệm thấy vậy hỏi: “Có khăn nhỏ không Khanh Khanh, lấy giúp chị một cái để chị làm yếm cho thằng bé, chị ra ngoài quên không mang theo.”
“Có, chị đợi chút, em đi tìm.” Cố Khanh Khanh vừa đứng dậy, nôi rung nhẹ, hai đứa nhỏ cùng lúc tỉnh luôn, không khóc, chỉ đạp chân liên tục, mắt thì cứ nhìn chằm chằm cậu hai nhà mình.
Cố Thanh Liệt liếc mắt nhìn sang: “Có vẻ không đói, để chúng tự chơi đi, mình ăn cơm trước, không cần lo.”
Sở Đại cũng không định lo, một tay đẩy nhẹ nôi, tay kia cầm đũa ăn cơm.
Cố Khanh Khanh tìm được một chiếc yếm nhỏ, có vẻ là của Đoàn Đoàn đưa cho Hứa Niệm, thấy chị cột yếm cho Tiểu Ngư xong mới ngồi xuống.
Đoàn Đoàn và Niên Niên khá ngoan, không khóc quấy để mọi người ăn trưa, ăn no, đồ ăn cũng còn nhiều tối có thể tiếp tục ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT