Như Vu Thành trước đây mỗi tháng gửi nhiều tiền cho em gái, Bạch Đào có ý kiến với chuyện đó. Tiền của anh đều ở chỗ Hứa Niệm, giờ ngoài việc mỗi tháng gửi mẹ mười đồng, tới lễ tết mới gửi cho hai anh trai mười đồng tiền lì xì cho các cháu.
Thực ra trong lòng anh cũng có chút bất mãn, hai chị dâu sinh con mẹ chăm sóc ở cữ chu đáo, Hứa Niệm sinh con, nhà anh cả một lời hỏi thăm cũng không.
Giờ anh đã có con, anh nên nghĩ cho con mình.
Hứa Niệm gật đầu, tâm thái thật ra đã biến hóa nhiều rồi: "Chúng ta ở đảo ít nhất bốn, năm năm, bọn họ nói gì cứ để họ nói, dù sao mình cũng không nghe thấy."
Triệu Trạch cọ trán con, cười cười: "Đúng vậy, chỉ cần sống tốt cuộc sống của chúng ta, anh nghe nói sau khi thiết bị quân sự trên đảo hoàn thiện, chúng ta có thể mua tivi theo chỉ tiêu cấp trên. Không cần phiếu, giá rẻ hơn bên ngoài tận một phần ba."
Đó là sự bù đắp đặc biệt cho các chiến sĩ đóng quân trên đảo. Năm nay đào hầm vất vả như thế nào không cần phải nói nhiều, chiến sĩ hy sinh không ít. Các chị dâu có thể kiên định theo chồng đóng quân trên đảo chịu khổ, quân khu đều thấy được hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play