Cố Thanh Liệt ôm cháu an ủi, nói với người anh em bên cạnh đang làm động tác tương tự: "Không trách ông bà nội tôi mong có cháu gái, con trai đúng là ầm ĩ quá. Vợ của Vu Thành hay bế con sang đây chơi, tôi thấy bé gái nhà anh ấy ngoan lắm."
"Thèm à? Tự sinh một đứa đi." Sở Đại nhẹ nhàng vỗ về chăn bọc con trai, nói: "Hai cậu nhóc này chắc là giống cậu, mỗi ngày không biết lấy đâu ra nhiều năng lượng thế."
Cố Thanh Liệt vội vàng phủi phủi, sợ dính lên người anh: "Hoặc là giống anh hoặc giống anh cả, tôi và Khanh Khanh hồi nhỏ rất ngoan, ăn ngủ xong là ngủ ăn, chưa bao giờ quậy ai."
Đoàn Đoàn và Niên Niên bây giờ còn nhỏ, hoàn toàn chưa thấy giống ai, lông mày cũng lưa thưa vài sợi, trông như khỉ con.
Nghe vậy, Sở Đại chỉ cười lạnh.
Chớp mắt đã đến năm mới, ngoài các trạm gác, tất cả đều được nghỉ lễ, khắp nơi nhộn nhịp, thuyền vật tư đưa đến rất nhiều đồ đạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT