Sở Đại có thể hiểu tâm tình của Cố Thanh Liệt, những người anh em cùng ăn cùng ngủ, giây trước còn đùa giỡn nói chuyện với nhau, giây sau đã nằm xuống trên đất nước người ta, lá rụng khó về cội.
Anh không muốn nói những lời sáo rỗng như "chết vì quốc gia cần gì da ngựa bọc thây mang về" bởi vì chiến tranh là điều tàn khốc nhất đối với người sống sót.
Cái chết của Bạch Diên vẫn ám ảnh anh đến tận giờ phút, đôi khi anh phải tự hỏi tại sao người chết không phải là mình.
Huống hồ lần này Cố Thanh Liệt còn phải chứng kiến toàn bộ đại đội bị tiêu diệt ngay trước mắt.
Hai người đàn ông ngồi im lặng trong bóng đêm, không bật đèn, chỉ có vài tia sáng từ ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào.
Một lúc lâu sau, Sở Đại hỏi: "Cấp trên có sắp xếp gì cho cậu không?"
"Họ muốn tôi chuyển sang công việc văn phòng." Cố Thanh Liệt tự giễu cười: "Tay cầm không vững súng nữa, chẳng còn tác dụng gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play