Cố Khanh Khanh không có thời gian quan tâm Dương Tâm nghĩ gì. Sau khi ăn xong, Sở Đại hỏi cô có muốn về ngủ trưa không, cô lắc đầu: "Em đưa cơm cho chị A Niệm xong ra bên tàu."
"Không cần làm phiền em đâu." Triệu Trạch cười tít mắt mang hộp cơm đến: "Anh về nhà một chuyến, mà này, cái quạt này của em trông quen mắt quá."
Cố Khanh Khanh cười: "Đúng rồi, đúng rồi, là của nhà anh, để em dùng quạt tí, lát em trả lại anh."
"Triệu Trạch ngày càng keo kiệt, chỉ một cái quạt thôi, tặng cho em gái có gì đâu. Có con trai vào đúng khác, quạt cũng phải giữ làm bảo vật gia truyền." Trần Giải Phóng nói vọng lại.
"Cậu thương em gái thì tặng quạt nhà cậu cho em ấy.” Triệu Trạch nhìn bên cạnh hắn không có ai: "Quân y Dương đâu?"
"Về rồi, cô ấy hỏi tôi có muốn đi cùng không, tôi nói tôi không bị thương cũng không bị bệnh nên không đi."
Triệu Trạch và Sở Đại nhìn nhau, đồng thời thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play