“Khanh Khanh, toàn ăn ké nhà em, sao mà không biết xấu hổ như vậy được." Bạch Đào thở dài.
Cố Khanh Khanh chỉ cười xua tay: “Chuyện nhỏ thôi mà, nhà em có nhiều cho nhà chị một ít nếm thử. Đều là gia đình quân nhân phục vụ cho quốc gia, đổi người khác em không cho đâu.”
Bạch Đào mấp máy môi, vốn định hỏi em ấy không ghét Vu Thành và em gái Vu Nguyễn sao? Nhưng khi cô thấy nụ cười trên mặt em ấy thì cô đã hiểu, từ khi Vu Nguyên rời đảo, chuyện đó đã qua rồi.
Cô cảm kích gật đầu: “Khanh Khanh, cảm ơn em.”
Cố Khanh Khanh không nói nhiều, chỉ quay vào phòng khách lấy cái bọc nilon, bỏ đầy ớt hái từ vườn rau: “Thật ra em biết nhà chị không có ăn cay."
Bạch Đào mắt tròn xoe, rồi cũng bật cười: “Đúng, chị chỉ muốn tìm cớ nói chuyện với em, chị sợ vì Vu Nguyên mà chúng ta xa cách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT