“Tôi làm cái gì?!” Vu Nguyễn bị kích thích, cứ nghĩ trong nhà chỉ có mỗi Bạch Đào và Vu Dương, cô ta lớn tiếng nói với Bạch Đào: “Á à tôi biết rồi, là chị ghi hận chuyện trước đây tôi nói mẹ là chị không hiếu thuận giữ hết toàn bộ tiền trợ cấp của anh trai tôi đúng không?”
Đôi mắt Vu Nguyễn long sòng sọc lên, bộ dạng cực kỳ dữ tợn, Vu Dương thấy thế hãi lắm, cậu nhóc theo bản năng trốn ra sau lưng mẹ mình.
Bạch Đào không chút cảm xúc nói: “Đúng vậy, tôi vẫn luôn nhớ rất kỹ mẹ con cô đã đối xử tệ bạc với tôi như thế nào. Mỗi năm khi Vu Thành quay về các người diễn vai người tốt đạt lắm, chờ đến khi anh ấy đi rồi các người liền trở mặt. Mấy người còn muốn Vu Thành cưới người khác để các người tùy ý điều khiển.”
“Cũng may chúng tôi là quân hôn bằng không thực sự đã để mấy người được như mong muốn.” Bạch Đào ngày xưa có thể hèn nhát để cho người ta đánh mắng mình, nhưng giờ đã khác, Bạch Đào tay phải vuốt bụng, tay trái che chở đứa bé đằng sau lưng, sống lưng thẳng tắp.
“Hơn nữa, tôi thấy Vu Thành anh cô hèn nhát vô cùng, anh ta nguyện ý làm một người con có hiếu, tùy ý để cho hai mẹ con cô khống chế. Anh ấy ở tiền tuyến chiến đấu bảo vệ người khác nhưng nào biết được ở nhà vợ con anh ta bị người gọi là mẹ là em gái của anh ta tra tấn.”
“Người đàn ông như vậy quá sức vô dụng.”
Ánh mặt trời ở bên ngoài chiếu vào làm bóng người nam nhân ở nhà vệ sinh đổ lên mặt đất. Bạch Đạo đứng ở trước liếc mắt nhìn một cái, sau đó tiếp tục nói: “Còn cái chuyện của Cố Khanh Khanh, cô nói xem là ai nhằm vào ai?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT