Editor: Mộc Miên
Chờ khi Thẩm Tuy mang cái tô đi vào nhà bếp, Cố Khanh Khanh cùng Bạch Đào ngồi dưới mái che nắng, đặt túi nilon lên bàn đá, suy nghĩ một chút Cố Khanh Khanh cất tiếng nói: "Như vậy đi chị Đào Tử mảnh vải này em xin nhận, hôm sau em tìm mẹ Tiểu Hoan may quần áo, thuận tiện may cho Tiểu Dương một bộ, số vải còn lại may bộ quần áo mới cho đứa nhỏ trong bụng chị."
Cô hỏi: “Chị thấy như vậy được không?”
"Khanh Khanh, chị biết em không thích lợi dụng người khác, chị biết nhà em cũng không thiếu chút vải dệt này. Chị không chỉ đến để thay Vu Thành xin lỗi em, mà còn tới đây để gửi lời cảm ơn em." Bạch Đào thở dài: "Nếu chuyện hôm nay không xảy ra, em dâu của chị cũng sẽ không bị đuổi đi, em ấy ở nhà, nhà chị ngày nào cũng gây chuyện cãi nhau ầm ĩ."
“Nói thật với em, cô ta trông lúc nào cũng bày ra bộ mặt đáng thương, ai không biết thì thật sự nghĩ chị thân là chị dâu lại tranh thủ không có chồng ở nhà, bắt nạt em chồng, luôn sai bảo cô ta hết việc này đến việc khác.". Bạch Đào thực sự cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Cô thực sự cảm kích gia đình của Cố Khanh Khanh nhưng cô ấy cũng cảm thấy vô cùng có lỗi. Mặc dù Thẩm Tuy ít nói, tính tình lại có phần lạnh lùng, suy cho cùng cậu cũng chỉ là một đứa trẻ.
Những việc làm của Vu Nguyễn cũng khiến cô nghẹn họng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT