Sau khi hái một ít ớt và cắt một ít rau hẹ, Cố Khanh Khanh đỡ Hứa Niệm trở lại bếp, tìm cho chị ấy một cái ghế dựa ngồi xuống.
Đưa tay lên nhìn thời gian, cô lại nhìn cái chén mà Hứa Niệm đã ăn gần hết: "Chị A Niệm đừng ăn nữa, ăn nhiều củ cải chua sẽ ngấy nước, chị không phải thích ăn cay sao? Em nấu cua chua cay cho chị, được không?"
“Có thể.” Hứa Niệm không chút do dự: “Anh Triệu nói chị có thể ăn hải sản được rồi.” Cô ăn hết hai chén củ cải còn lại trong chén, đặt lên bếp, ngồi trên ghế nhìn Khanh Khanh vo gạo nấu cơm.
“Được nha, em lại làm thêm một món tôm hấp, hấp một chén trứng xào thêm món rau, cuối cùng là bánh rán hẹ." Năm món ăn, cô đánh giá vậy là ổn rồi, vừa lúc năm người ăn.
Hứa Niệm gật đầu và đề nghị: "Thêm canh tôm rong biển thì sao? Chị với anh Triệu có thể ăn cay, Sở doanh trường cùng A Tuy nhà em là người Nam Dương, vừa chua, vừa cay có thể tiếp thu được sao?"
“Sở Đại không có vấn đề gì.” Nghe Hứa Niệm nói, cô ngắt một ít rong biển khô ngâm nước: “A Tuy có thể không được, lúc trước ăn chút cay nửa đêm đau bụng, cuối cùng vẫn là Sở Đại ôm đi phòng y tế mới đỡ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT