Hứa Niệm thấy Cố Khanh Khanh đem nồi áp suất đặt trên bệ bếp, nở nụ cười.
Nhà bếp của Khanh Khanh có một cái bếp ga, một cái nồi dùng xào rau. Sở Đại còn dùng gạch làm thành một cái bếp nhỏ, đặt nồi áp suất vào để nấu cơm, dùng than đá, ngày thường có thể nấu nước ấm, không cần đi nhà ăn múc nước ấm.
“Được.” Cố Khanh Khanh châm lửa than, cúi người lấy một cái rổ nhỏ trong góc, lấy thêm một cái túi nilon màu đỏ rồi mang theo Hứa Niệm ra sân sau.
Trận cuồng phong qua đi làm mấy cây ớt ngả nghiêng trái phải. Cố Khanh Khanh phải dùng đất đắp lại. Hứa Niệm nhìn ớt đỏ thở dài: “Trên đảo muốn ăn ớt phải đến chỗ này.”
Thức ăn trong nhà ăn thanh đạm quá, mấy chị dâu ở các Binh Đoàn Phương Bắc đến cũng phải chạy đến nơi này của Cố Khanh Khanh xin ít hạt giống ớt cay về trồng, nghe nói là chưa có mọc ra nữa.
Nghe vậy Cố Khanh Khanh hái cho Hứa Niệm một đống ớt xanh đỏ lộn xộn, hỏi: “Chị có muốn ăn rau hẹ không?”
“Mùi nồng quá. Ngửi thấy hơi khó chịu. Em cho chị ít cải trắng đi.” Cô trước đây thích ăn bánh rán rau hẹ nhất, vậy mà bây giờ nghe thấy mùi là muốn buồn nôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT