Nam nhân đưa tay xoa xoa đầu, nhìn em ấy hừng hực mang giày: "Triệu Trạch đã đưa cơm lại đây rồi, ở phòng cách vách, vừa rồi sợ quấy rầy, nên chỉ gõ cửa nói một tiếng, không có đi vào trong."
“A?” Nghe vậy, Cố Khanh Khanh đang ngồi bên giường lại cởi giày, trườn qua người đàn ông, vén chăn đắp lên người anh ta: “Vậy thì em ngủ thêm một lát nữa đi, tối qua mệt quá. Sau khi anh về rồi đi, em vẫn luôn không ngủ được, mở to mắt đến hừng đông."
Đây là giường đơn, cô chỉ có thể dán sát vào người Sở Đại, may là anh ấy gầy, có thể chừa cho cô một khoảng không gian.
Sở Đại cười hỏi: "Sao lại mệt? Nấu cơm mệt? Hay là làm cái khác mệt?"
Cố Khanh Khanh hừ lạnh một tiếng: "Đã biết rồi còn cố hỏi."
Tay phải của nam nhân đặt ở trên gối, cô nằm ở trên ngực của anh, nhìn băng gạt từ cánh tay đến lòng bàn tay: "Anh cần đổi thuốc không anh? Còn đau không?"
“Không đau.” Sở Đại thấp giọng cười tiếng: “Triệu Trạch làm quá lên thôi, chỉ một vết thương nhỏ, không sâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT