“Được nha, Nguyễn Nguyễn.” Cố Khanh Khanh liếc nhìn Bạch Đào không nói chuyện, cô cùng Vu Nguyễn nói chuyện vài câu, phát hiện cô gái này miệng thật ngọt, nếu không phải Bạch Đào kể với cô, người này sau lưng là bộ dạng gì, cô bị lừa chắc luôn.
“Đứa nhỏ còn đang chờ ăn cơm.” Nghe cô ấy nói xong, Cố Khanh Khanh cười tủm tỉm mở miệng: "Lần sau có cơ hội lại nói chuyện, chị Đào Tử, em về trước nha.”
“Được." Khi Bạch Đào chạm vào ánh mắt của Cố Khanh Khanh, nhu hòa đi một chút, động tác rất nhỏ, không chú ý sẽ không thấy rõ ràng, gật gật đầu.
Cố Khanh Khanh hiểu ý, mỉm cười rồi đưa Trương Tháp về nhà.
Hải sản trong hai cái xô bây giờ không thể mang theo được, đành nhờ Trương Tháp đến một chuyến nữa.
Mà không thể không nói, Trương Tháp là một đứa trẻ thông minh và nhạy bén, vừa mới đi ra xa một chút, thằng bé đã hỏi: "Thím nhỏ à, các người mới tới này có vấn đề gì không? Cháu thấy thím không thích nói chuyện với người ta lắm, mà người nọ nói chuyện một mình thật hăng say."
“Cháu tiếp xúc nhiều rồi sẽ biết ngay thôi!" Cố Khanh Khanh sẽ không vì thằng bé là trẻ con lấy lời này lừa gạt: "Cháu về sau không phải muốn làm trinh sát sao, đây là cơ hội tốt, quan sát đi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT