Tay trái cầm cán cuốc bằng gỗ, tay phải lau mồ hôi trên trán, nói chuyện phiếm với Hứa Niệm: "Lần trước em nghe anh Triệu nói chị mang thai không được ăn đồ sống, đồ nguội lạnh đúng không. Vậy có phải khi mang thai không thể ăn cua tôm đúng không chị?"
“Thỉnh thoảng có thể ăn một chút.” Hứa Niệm do dự: "Nhưng anh Trạch nói chị khoảng thời gian này chỉ có thể ăn cá, những cái khác thì không cho."
Cố Khanh Khanh buồn cười, đôi mắt to đảo quanh, rõ ràng là không có ý tốt: "Chị A Niệm này, nhà chị ai cầm quyền nha? Sao em cảm thấy anh Triệu bắt chẹt chị thế?"
“Chuyện này vẫn là nghe anh ấy nói đi, anh ấy là bác sĩ.” Hứa Niệm kết hôn với Triệu Trạch nhiều năm, vất vả lắm mới có mang, chính mình cũng thực chú ý, không dám tham ăn: "Em cho rằng ai cũng như em sao, Sở Liên Trương nhất nhất nghe em."
“Không đúng đâu nha.” Cố Khanh Khanh nhớ đến tối hôm qua kêu anh ấy đi lấy nước nóng, kết quả anh ấy mang về đống đồ kia, bực bội: "Em không quản được anh ấy."
"Anh ấy quản em giống nhau cả thôi, bất quá đêm qua chị nghe anh Trạch nói, anh ấy nghi ngờ Sở Liên Trường đánh giặc bị thương ... Cho nên tạm thời không có con." Hứa Niệm sớm đem Cố Khanh Khanh thành chị em tốt, loại chuyện này do dự một lát thôi là nói ra ngay: "Sinh hoạt vợ chồng của em có tốt không? Anh ấy không phải nói chờ em thích ứng cuộc sống trên đảo rồi mới sinh con không phải là dỗ dành em thôi chứ?"
Cố Khanh Khanh ngẩn người: “Anh Triệu, sao anh ấy lại nghĩ như vậy, em và Sở Đại… khá tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT