“Liền biết con đánh chủ ý lên mấy mao tiền này." Trương Thúy Phân múc mấy bát cơm đổ vào trong nồi sắt, sau đó xoay người gọt khoai lang.
"Hai ngày nữa là Tết Trung thu. Hai vợ chồng lão tam về, trứng gà đó để hai vợ chồng lão tam về thành, khỏi phải tốn tiền đi mua."
"Vâng, mẹ, con quên mất em ba sắp về, đúng là ngày tháng trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, mới chớp mắt đã đến trung thu. Mẹ yên tâm đi, trứng gà mấy ngày nay nhặt được đều để em ba mang về thành đi, không bán ha." Hàn Liên Tâm Tâm nở nụ cười sang sảng, cô đối với em ba Cố Tài cùng em dâu Trương Vũ Tình vốn không có ý kiến gì.
Nói đến Cố gia thật không có người xấu, chị em dâu cũng không có nhiều mâu thuẫn, em ba cùng em dâu còn thường xuyên ở trong thành kiếm vải cho cô cùng chị cả làm quần áo nữa!
Cố Khanh Khanh để lại 10 quả trứng cho thím hai làm bánh, dư lại đặt ở trong lu gạo trên mặt đất, cô đếm đếm trứng gà trong thùng, tận 35 quả.
"Mấy ngày nay con cho gà ăn nhiều, chờ chú thím ba về chắc có thể mang được 50 quả trứng về thành." Cố Khanh Khanh ngồi trên băng ghế nhỏ trước bếp, bằng đầu làm việc cũ.
Chặt củi và canh lửa.
“Lão tam sắp phải về tới rồi?" Thời Như Sương cầm lọ dưa muối từ ngoài sân đi vào, nghe lời con gái thì hơi ngạc nhiên, đào trong kệ bếp lấy ra cái ấm sành, cô từ phía sau tủ chén lấy ra chén đũa gắp dưa muối.
Hình như sắp đến Tết Trung thu rồi, mấy ngày nay bận rộn quá nhiều, đầu óc choáng váng, lịch treo cả nửa tháng còn chưa xé.
"Vợ lão tam mấy lần trước đưa tin về, ý tứ hẳn là muốn xem vợ cho Vệ Quốc và Viện Triều." Trương Thúy Phân cắt khoai lang thành từng miếng nhỏ, cho vào nồi, thêm gạo thêm nước nấu lên.
“Nha, mẹ, kia con cũng phải khẩn cấp tìm vợ cho Tiểu Hùng nhà con rồi." Hàn Liên Tâm nghe thấy hai đứa cháu nhỏ tuổi hơn con trai lớn của cô đã bắt đầu xem mắt lấy vợ, buông con dao phay, trong lòng cũng sốt ruột a.
Cô và Trương Vũ Tình đều sinh con trai cho Cố gia, Cố Hùng lớn nhất, sau đó là hai cháu trai Viện Triều cùng Vệ Quốc, Trương Vũ Tình năm đó tranh đua, mới vừa vào Cố gia ba năm đã ôm hai đứa.
Nhà cô có Cố Hùng, Cố Kiến Quốc, Cố Quốc Khánh, con trai út Cố Hòa Bình.
Bốn đứa con nhà lão Tam, Cố Viện Triều, Cố Vệ Quốc, Cố Vệ Đông và Cố Vệ Tinh.
Nhà anh chị cả có Xán Dương và Thanh Liệt bằng tuổi với Viện Triều và Vệ Quốc, chỉ kém nhau vài tháng.
Còn chưa kể bảo bối của ba mẹ chồng Cố Khanh Khanh. Cố Thiết Trụ đến Cố Kim rồi đến thế hệ Cố Hùng, cả gia tộc chỉ có một đứa con gái là Cố Khanh Khanh. Bên phía anh em của cha chồng trong nhà đều là nam nhân.
Nếu mà muốn tính thì còn có tận mười mấy anh em họ. Toàn là đàn ông.
Cố Hùng lớn nhất nhà, và tên là một chữ độc nhất. Ý định ban đầu của Cố Thiết Trụ là khi cháu trai cả của mình lớn lên, là một người đàn ông trách nhiệm, gánh vác cố gia.
Trước kia khi còn nhỏ, mấy anh em là được nhà anh trai của cha chồng Cố Thiết Trụ chiếu cô mà lớn lên, cho nên tình cảm cực kỳ thân cận.
“Đến giờ ăn chút điểm tâm rồi." Khi Trương Thúy Phân nhắc đến cháu đích tôn, bà so với con dâu thứ hai còn đau đầu hơn cả.
A Bảo lão tử không đàng hoàng so với Tiểu Hùng còn lớn hơn hai ba tuổi đâu, lần trước nghe nói nhìn trúng cô gái nhà ai rồi, sau lại không nghe nhắc đến nữa, bà muốn tìm ra được cô gái kia căn bản tìm không ra nổi.