Cố Khanh Khanh hứng thú bừng bừng ghé sát vào coi, sau đó vẻ mặt một lời khó mà nói hết nhìn về phía người đàn ông phía sau, mờ mịt.
Sở Đại gật đầu, "Đừng ngạc nhiên, chữ của cha khó coi như vậy đó."
Cố Khanh Khanh trong lòng chửi thầm, không thể nói xấu, phải khen.
Cho nên khi Sở Uyên thổi râu trừng mặt nhìn chằm chằm Sở Đại, nụ cười trên mặt cô còn sáng hơn ánh mặt trời: "Cha! Ngài viết hay quá, thiết họa ngân câu (*), tiêu sái, phóng khoáng. Cha viết thêm mấy bức nữa đi, dán ở trước cửa nhà được không cha?"
(*) Thiết họa ngân câu- 铁画银钩: thành ngữ, hình dung cách đi bút nhẹ nhàng mà mạnh mẽ trong thư pháp.
“Được, được.” Sở Uyên cười đến không ngậm miệng lại được: “Họ Sở kia nói chuyện không có xuôi tai bằng Khanh Khanh chúng ta."
Sở Đại nhướng mày, nghe không nổi hai người họ tự khen lẫn nhau, cầm hồ dán cùng Cố Thanh Liệt ra cửa dán câu đối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT