Lúc Cố Khanh Khanh đang ngủ ngon lành, Sở Đại nhẹ nhàng kéo tay vợ ra, nhanh nhẹn rời giường mặc quần áo, lúc ra ngoài cố gắng tận lực không phát ra âm thanh.
“A Đại, tối qua ngủ thế nào? Có quen không con?" Thời Như Sương lấy cho con rể cái cốc và bàn chải đánh răng.
“Mẹ, con quen rồi, mẹ để con tự mình làm." Thấy Thời Như Sương đang giúp hắn lấy nước, Sở Đại bước đến tiếp nhận cái cốc đi.
Thời Như Sương cũng không đoạt với con rể, trong nhà có một thanh niên đẹp trai, nhìn thế nào cũng hài lòng, chiều Xán Dương cũng trở về, cả một nhà đoàn viên náo nhiệt.
Lần sau gặp nhau có lẽ là một đến hai năm, cô phải nắm chặt thời gian thúc giục hai đứa con trai cưới vợ.
"Khanh Khanh đứa nhỏ này thích ngủ nướng, không nghe thấy mùi thơm của cơm sẽ không chịu dậy, về sau con đợi con bé làm bữa sáng sợ là khó nha." Nói xong lời này cô nhìn chằm chằm biểu tình của Sở Đại.
Sở Đại nhớ nồi canh xương vợ nấu khi đó, nào dám để em ấy nấu bữa sáng đâu: "Bộ đội có nhà ăn, con mỗi ngày mang về cho em ấy là được ạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play