Tống Nhất Thanh lắc đầu nói: "Không được đâu, giờ chúng ta nên xuống núi tìm thôn trưởng của họ, sau đó cho họ chút tiền là được."
Vương Đại Trụ nghe xong có chút buồn bực: "Chúng ta chỉ coi như đào chút đá từ trong núi thôi mà? Làm sao phải chi tiền cho họ nữa? Giờ muốn mấy cục đá cũng cần tiền nữa à?"
Hiện giờ tuy thôn Đào Hoa đã giàu có hơn chút nhưng họ vẫn giữ thói quen tiết kiệm.
Tống Nhất Thanh lắc đầu cười nói: "Đại Trụ, việc này giống như ngươi đột nhiên sang nhà người khác xin một cốc nước uống vậy. Một lần thì chủ nhà sẽ không để ý mà cho ngay, nhưng nếu ngày nào ngươi cũng sang xin thì chủ nhà có thoải mái được nữa không?"
Vương Đại Trụ bây giờ mới ngộ ra.
Bốn người cùng nhau xuống núi, nhìn thấy phụ nhân đang đứng trong sân nhà mình cứ nhìn ra ngoài liên tục. Mắt thấy bọn họ mang nông cụ trở về mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng nhìn đám người ai cũng đầm đìa mồ hôi còn rót cho mỗi người một cốc nước uống.
Triệu Húc nhờ nàng dẫn họ đi tìm thôn trưởng, nói họ có một vụ làm ăn muốn thương lượng với thôn này. Mặc dù trong lòng phụ nhân có chút thắc mắc nhưng sau cùng vẫn dẫn họ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT