Một khắc cầm tới tay kia, không ít tiểu thư thế gia liền yêu thích giấy trúc, đặc biệt là khi bút mực viết lên giấy trúc, chữ viết càng hiện lên rõ ràng, trong lòng càng thêm vui mừng.
Trước đó Chu Nguyên được Triệu Hi chuyển lời qua Trần tú tài chỉ dạy "chiến lược marketing", bất kể thế gia công tử bên cạnh muốn như thế nào đều không cho, bày ra dáng vẻ đoan chính.
Một đám thế gia công tử nhìn gã sai vặt phía sau Chu Nguyên còn ôm một chồng giấy trúc lớn trong ngực, trong lòng ngứa ngáy.
Gã sai vặt ngồi ở phía sau Chu Nguyên thấy hắn vò đầu bứt tai, liền hiểu được công tử nhà mình lại không làm ra thơ, âm thầm nhỏ giọng nói: "Công tử, tùy tiện làm một bài đi." Muốn làm một bài thơ về hoa đào hợp với tình hình thì có chút khó khăn, nếu tùy tiện viết thơ về thứ khác hẳn là có thể dễ dàng hơn một chút. Mặc dù có thể văn không ứng đề, nhưng tốt xấu gì cũng làm được, dù sao so với không có một chữ trên giấy cũng tốt hơn nhiều.
Nói có lý! Không viết ra được hoa đào thì viết cái khác.
Chu Nguyên suy nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên hai mắt sáng ngời, trong lòng đã có chủ ý, lập tức liền đề bút viết xuống giấy trúc hai chữ ——"Vịnh Trư".
Khai bút: Heo heo heo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT